Shim Changmin, chúc mừng sinh nhật anh, một chàng trai 26 tuổi.
Uầy, lần đầu tiên vào ngày 18/2, em chúc mừng sinh nhật một ai đó. Shim Changmin, bởi biết đến các anh quá muộn, sinh nhật lần này với em là lần đầu 😀
Nói thật là đã nghĩ đến việc viết cho anh một cái gì đấy từ 1 tuần trước rồi cơ, nhưng mà nghĩ mãi vẫn chả biết nói gì. Chả nhẽ lại biểu diễn tình cảm ‘dạt dào’ của em với anh =)) Cơ mà xin lỗi “người” đi, bình thường “người” troll fan lắm quá, giờ tôi chả có hứng mà bày tỏ tình cảm nữa rồi 😀
Thôi, vớ vẩn xong rồi, nói tí chuyện chính sự
Ừm, Shim Changmin, nói ngược nói xuôi, trèo lên trèo xuống, anh tạo ra rất nhiều cái đầu tiên cho em
– Lần đầu tiên, em thích một chàng ca sỹ quái quỷ ở nơi xa xôi nào đó. Không phải là thích vớ vẩn khen đẹp trai được vài ngày rồi quên luôn, mà là ngồi hàng giờ trước máy tính nghe anh hát, ngắm cái mặt ngây thơ vô (số) tội của anh, đọc tin đọc bài về anh, và rồi, có những lúc lại có thể tự kỉ đến mức, rơi giọt nước mắt quý giá về những thứ cỏn con.
– Lần đầu tiên, vì anh, em thích một nhóm nhạc Hàn Quốc, mà cũng không hẳn, phải nói là lần đầu tiên em thần tượng một nhóm nhạc nào đó, một nghệ sỹ nào đó.
– Lần đầu tiên, vì anh, ý định sang Nhật ngắm cảnh của em đã chuyển đổi sang một chiều hướng khác: sang Nhật du học! Lý do sao? Dĩ nhiên là vì em thích nước Nhật rồi, và, một phần nho nhỏ nữa, em có một giấc mơ điên rồ, được trực tiếp nhìn thấy anh hát.
– Lần đầu tiên, vì anh, em có thể nói chuyện liên tu bất tận không chán về một chàng trai còn không biết em là ai, không biết đến sự tồn tại của em, không biết đến một con bé dở hơi nào đấy ở cách xa hắn ta hàng nghìn km.
– Lần đầu tiên, em nhận ra, hóa ra tuổi trẻ của mình, cũng có thể trở nên cuồng nhiệt vì một ai đó…
Trong suốt thời gian thích anh, do nhiều nguyên nhân, em nhận ra một điều. Shim Changmin, anh, kẻ cứ luôn được người đời ca tụng là thiên tài ấy, hóa ra lại là người ít fan nhất nhóm.
Nghĩ đi nghĩ lại, em chợt nhận nhận ra, điều ấy cũng không hẳn là khó hiểu, hì. Con người anh, không ngốc nghếch dễ thương như Kim Junsu, không đa sầu đa cảm lãng tử như Park Yoochun, không hâm hâm ma mị lại hay chọc phá người khác như Kim Jaejoong, không mạnh mẽ nghiêm túc và lịch sự như Jung Yunho. Shim Changmin, nói thế nào nhỉ, con người anh có rất nhiều nét riêng, nhưng những nét riêng ấy, thật kén chọn người thích.
Đứng bên những người huyng của mình, anh dường như là một cái bóng. Không phải anh không đẹp trai, không phải anh không thông minh, không phải anh không hài hước, chỉ là, người ta chẳng thể nào dành quá nhiều quan tâm cho anh được
Rốt cuộc anh mờ nhạt hay là anh cố tình che giấu bản thân mình?
Và em cứ nghĩ mãi, vì lý do gì, mà từ ngày đầu tiên biết anh cho đến tận bây giờ, ánh mắt em chưa một lần dao động vì bất cứ ai khác trong Dong Bang Shin Ki.
Shim Changmin, bất kể người khác nói thế nào, trong mắt em, anh luôn là chàng trai đặc biệt nhất. Em vẫn luôn thích anh, dù em biết, con người anh, thật khó để nắm bắt
Đôi khi thật khó khăn, bởi mỗi khi muốn kể cho người khác một điều gì đó về anh, chỉ luôn có thể quanh quẩn về thức ăn, cái đầu thiên tài, giọng hát cao, tính cách ác quỷ và đôi mắt lệch đáng yêu…
Còn gì nữa? Thực ra vẫn còn, nhưng không hẳn là những điều quá đặc biệt
Shim Changmin, chẳng bao giờ anh chịu để lộ ra điều gì cả. Anh không có trang mạng xa hội, không twitter, không kakatalk. Cuộc sống của anh, không một ai biết. Nó kín bưng như một cái hộp vậy. Anh nghĩ gì mỗi gì trầm tư, anh mong ước điều gì, anh thích ai, anh muốn gì, cuộc sống của anh ra sao??? Dĩ nhiên em hiểu mình chẳng có quyền can thiệp, còn anh, dù là một ngôi sao, nhưng đã biết cách giữ cuộc sống mình trong khoảng riêng tư nhất có thể.
Phải ha, Changmin trong em, luôn bí ẩn như thế. Anh ít nói, ít khóc, hay cười. Từng xem một chương trình rất cũ, nhìn thấy cậu bé Changmin mắt ngân ngấn nước, khuôn mặt đáng thương khi nghĩ rằng vì mình mà cả nhóm sẽ thất bại, em mới nhận ra, Changmin, ngay từ đầu không hẳn đã mạnh mẽ đến không biết khóc như thế. Có phải không, cuộc sống khắc nghiệt nơi showbiz đã khiến anh thay đổi, luôn phải giữ kín mọi điều trong lòng?
Buồn, nhưng biết làm gì hơn. Mỗi lần nhìn thấy dáng anh lầm lũi đi đi về về ở sân bay, lại thấy lòng thắt lại. Mỗi khi nhìn thấy người ta có đôi có cặp, anh lẻ loi một mình với cái dáng đứng cao lênh khênh, lại thấy nghèn nghẹn. Mỗi khi nhìn thấy anh im lặng, gần như lạc vào thế giới của riêng mình, lại không thể kìm lòng tự hỏi, rốt cuộc anh đã nghĩ gì, anh đang buồn phiền điều gì.
Nhưng, những khoảng khắc ấy, cũng thực sự rất hiếm hoi đó, Changmin. Em có đọc một bài viết, chị ấy nói anh giống xương rồng. Gai góc. Ngang bước. Và kiêu ngạo. Anh ngăn cản người khác tiến vào cuộc sống của mình bằng một bức tường cao bất tận. Thích một người như anh, khó lắm đấy, Changmin à…
Gần đây, Changmin đã lớn thật rồi, nhỉ? Em hay nói đùa với bạn, rằng khi mấy huyng kia đã già, thì đây đã trở thành “thời đại của Shim Changmin”. Có cảm giác như anh đang bước vào thời kỳ tỏa sáng nhất vậy. Ánh sáng phát ra từ anh, dù làm cách nào, cũng không thể che lấp được nữa…
Lớn rồi, cũng có điểm đáng tiếc
Em sẽ chẳng còn được nhìn thấy cậu bé 16 tuổi hôn một con mèo, chẳng còn được nhìn thấy chàng trai 18 ngây ngô và dễ thương, chẳng được nhìn thấy chàng trai mới lớn Shim Changmin khóc nức nở trên sân khấu của MKMF. Nhìn anh lúc đó khóc, em đã cười. Cười vì Changmin kiên cường rốt cuộc cũng học được cách tự bày tỏ cảm xúc của bản thân.
Nhưng bây giờ thì khác rồi. Dù thế nào, em tuyệt đối, tuyệt đối không muốn nhìn thấy nước mặt xuất hiện trên khuôn mặt anh hiện giờ, khuôn mặt của một con người từng trải, của một người từng trải qua quá nhiều khó khăn và đớn đau. Chỉ cần tưởng tượng thôi, đã cảm thấy không thể chịu nổi rồi…
Changmin a, thật có lỗi, sinh nhật anh mà em lại nói nhiều thế này, lại còn toàn kể xấu nữa chứ. Phải cười chứ, phải không Shim Changmin?
Hey, Changmin, dù biết anh vĩnh viễn không đọc được những dòng chữ này, em vẫn muốn nói rằng, em hi vọng anh hạnh phúc. Dù cuộc đời có bi thảm đến mức nào, vẫn phải cười lên, cười mà chờ đón những điều phía trước. Tương lai nào đang đợi, chẳng ai biết, nhưng em mong rằng, anh hãy luôn ngẩng cao đầu, bước thẳng về phía trước, làm tất cả những gì anh muốn làm, sống theo cách mà anh muốn, và hạnh phúc nhất có thể.
Một lần nữa, chúc mừng sinh nhật anh, chàng trai 26 tuổi, chàng trai đầu tiên em thích ❤